Nỗi buồn ơi...
Ngày hôm nay, khi đang tựa mình vào một gốc cây lớn trong khu rừng, Dột đang lim dim để chìm vào giấc ngủ trưa. Bỗng Dột nghe thấy tiếng thút thít, khóc ỉ ôi ở đâu đó, rất gần, gần lắm. Dột ngơ ngác kiếm tìm, nhưng nó không phải từ bên ngoài, mà nó nằm ngay bên trong của Dột thôi - ở một nơi nào đó trong chính cơ thể và tâm hồn của cậu ấy. Dột hốt hoảng cất tiếng:
- Ai vậy? Ai đang khóc vậy?
Có tiếng nói phản hồi lại kèm theo những tiếng thút thít và sụt sùi
- Là tôi đây – Tôi tên là Nỗi Buồn. Tôi đang ở đây này, bên trong cậu này. Cậu có thấy tôi không?
- Không, tôi không thấy được cậu, nhưng tôi nghe được tiếng cậu nói và biết cậu đang ở đâu đó bên trong tôi. Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy Nỗi Buồn ơi? Sao tôi có thể nghe được tiếng của cậu vậy?
- Tôi buồn và ghét bỏ bản thân mình quá! Tại sao tôi lại lựa chọn mình là Nỗi Buồn mà không phải như cô Hạnh Phúc kia chứ? Lúc nào tôi cũng bị cậu xa lánh, hắt hủi, bỏ mặc và chê bai. Tôi luôn bị so sánh với cô Hạnh Phúc rằng tôi xấu xí và đen đủi lắm. Mỗi khi tôi xuất hiện là cậu lại hoảng sợ, lại tức giận, và tìm mọi cách để tôi biến mất mãi mãi. Tôi cảm thấy thật buồn tủi và nặng nề quá :((.
Ngày hôm qua cũng vậy, khi tôi được cậu gọi tới, tôi đã nhanh chóng có mặt để xuất hiện trước mặt cậu, nhưng rồi khi cậu thấy tôi thì cậu lại ngay lập tức muốn đuổi tôi đi, cậu chủ không muốn gặp tôi, cậu không chấp nhận tôi. Hơn ai hết, tôi hiểu vì sao cậu lại gọi tôi tới, và tôi chỉ muốn nói cho cậu nghe rằng tôi có thể giúp cậu vượt qua được cái trạng thái đó nhưng cậu lại chẳng thể bình tĩnh và tin tưởng tôi, coi tôi như một người bạn để lắng nghe tôi như khi lắng nghe chị Hạnh Phúc nói vậy
- Trời ơi, Nỗi Buồn ơi, tôi thực sự xin lỗi. Xin lỗi cậu nhiều lắm! Tất cả là vì tôi sợ hãi quá! Chính tôi cũng sợ hãi và ghét bỏ bản thân khi phải chứng kiến mình yếu đuối, sợ mình trở nên tồi tệ hơn. Tôi xin lỗi vì đã xua đuổi cậu!
Vừa nói, cậu vừa ôm lấy lồng ngực của chính mình, Nỗi Buồn đang ngồi ở đó, trong một góc tối sâu thẳm trong trái tim cậu. Cậu có thể cảm nhận được. Cậu ôm lấy Nỗi Buồn, vỗ về người bạn này của chính cậu.
“Tôi có thể làm gì để có thể làm cho Nỗi Buồn không còn phán xét bản thân mình nữa đây?’’ – Dột hỏi,
“ Xin hãy chấp nhận tôi như một người bạn của cậu, chấp nhận tôi như một phần của cậu, vì tôi vẫn ở trong cậu đây, đừng xua đuổi tôi. Chỉ cần vậy thôi! Tôi sẽ không bao giờ làm hại cậu đâu, nên cậu đừng sợ. Mỗi khi tôi xuất hiện, xin hãy bình tĩnh ngồi xuống, lắng nghe tôi, tôi sẽ luôn tìm được cách để có thể nói chuyện được với cậu, chỉ cần cậu tin tưởng và ngồi xuống lắng nghe tôi thôi! Được không?“
''Tôi hứa, chúng ta sẽ trở thành những người bạn của nhau nhé Nỗi Buồn? Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã ở đây, bên cạnh tôi, cho tôi được nhìn thấy một phần của chính mình, cho tôi nhìn thấy sự thật bên trong chính mình! Kể từ hôm nay tôi sẽ có thêm một người bạn mới nữa, đó chính là cậu – Nỗi Buồn của tôi!” – Dột nói
Dột vẫn ngồi đó, ôm lấy lồng ngực của chính mình!
Một ánh sáng rực rỡ từ chính trong khoảng trống bên trong lồng ngực của Dột bỗng lóe lên một cách mạnh mẽ, ánh sáng ấm áp đó ngày một lan rộng khắp lồng ngực cậu, lan tỏa toàn cơ thể cậu, một thứ ánh sáng tuyệt đẹp! Ngay tại khoảnh khắc Dột ôm ấp và nhìn thấy khoảng trống bóng tối đó, ánh sáng đã bừng nở…
Một cảm giác bình yên, nhẹ nhõm và thanh thản biết bao!
Dột bỗng tỉnh giấc bật dậy bởi tiếng chú chim hót ngay bên tai cậu. Cậu vừa trải qua một giấc mơ. Nhưng cậu cảm thấy nó như thật, như vừa xảy ra mới đây. Cậu bắt đầu hiểu, cậu thấy có gì đó đang chuyển động và thay đổi bên trong cậu. Cậu không rõ nữa. Nó chỉ là cảm nhận như vậy. Nhưng có một điều, cậu biết, từ giờ cậu cần phải làm gì với Nỗi Buồn của chính cậu. Cậu hiểu rằng Nỗi Buồn không phải là kẻ thù của cậu. Nỗi Buồn là một người bạn của cậu. Cậu yêu thương và ôm ấp chính Nỗi Buồn của mình cũng chính là cậu đang ôm ấp chính cậu!
Bạn thân mến,
Việc chấp nhận chính mình, không chỉ là chấp nhận những tài năng, phẩm chất tốt đẹp của mình, mà còn cần lắm sự dũng cảm, bao dung, kiên nhẫn để chấp nhận những phần tối tăm, những phần xấu xí bên trong mình!
Ngay tại thời điểm bạn chấp nhận những phần yêu đuối bên trong mình, bạn mới có khả năng để chế tác những tiềm ẩn đầy sức mạnh bên trong thông qua đó!
Cầu chúc mỗi người trong chúng ta, đủ kiên nhẫn, bao dung và dũng cảm để chấp nhận chính mình, đủ tình thương để yêu thương những thứ mình đang mang, để từ đó chuyển hóa và giải phóng những ràng buộc bên trong mình!
Tháng 7/2024 | Chuỗi chương trình phục vụ cộng đồng thường niên
Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?
Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!