KỲ_11 | Đồng hành cùng MEET UP | GẶP GỠ NHÀ TRỊ LIỆU

Tối 31/05 vừa qua, “Meet Up | Gặp gỡ nhà trị liệu” kỳ 11 đã diễn ra trong không gian ấm cúng và an toàn. Cùng nhà trị liệu Phạm Phương Thanh, Meet Up tháng 5 chào đón nhiều gương mặt thân quen đã tham gia nhiều chương trình của Vườn và có những thành viên mới lần đầu tham gia. Admin quan sát thấy có những cô chú lão niên vẫn chăm chú ngồi lắng nghe đến cuối phiên và cả những em dù còn trẻ nhưng đã có sự quan tâm tìm hiểu về thế giới nội tâm và nỗ lực làm việc trên bản thân của mình từ sớm. Đây thật sự là điều đáng vui mừng, cho thấy tâm thức cộng đồng đang ngày một quan tâm hơn đến việc nâng cao sức khỏe tinh thần.
Những câu chuyện được gửi về và câu hỏi đặt trực tiếp trên zoom kỳ này khá sâu sắc mà thông qua đó, với sự giải đáp cặn kẽ và chậm rãi của nhà trị liệu đã giúp cho các thành viên có dịp soi rọi lại nội tâm mình và được cung cấp thêm góc nhìn, những ý tưởng để giải quyết vấn đề của bản thân. ĐẶC BIỆT, vì Meet Up kỳ này diễn ra trùng với Tết Đoan Ngọ “diệt sâu bọ” nên nhà trị liệu Phạm Phương Thanh đã tặng mọi người một món quà bất ngờ, đó là phần hướng dẫn tích hợp và sọi rọi nội tâm giúp giải phóng một mô thức/niềm tin giới hạn đã không còn phù hợp cho sự phát triển của mình ở hiện tại và tương lai.


Dưới đây là phần tóm tắt những chia sẻ của nhà trị liệu Phạm Phương Thanh ở Meet Up kỳ 11 để chúng ta cùng chiêm nghiệm và học tập:


‼️CÂU HỎI 1: EM ĐÃ TỪNG TRỊ LIỆU VÀ CHỮA LÀNH PHẦN NÀO TỔN THƯƠNG LIÊN QUAN ĐẾN GIA ĐÌNH VÀ BẢN THÂN. VÀ DÙ ĐÃ THAM GIA NHIỀU WORKSHOP LIÊN QUAN ĐẾN CHỮA LÀNH MỐI QUAN HỆ VỚI TIỀN NHƯNG EM VẪN LUÔN CẢM THẤY TÚNG THIẾU VỀ TIỀN BẠC. MONG CÔ CHO EM THÊM Ý KIẾN VÀ GÓC NHÌN VỀ MỐI QUAN HỆ VỚI TIỀN?


💚 CHỊ THANH TRẢ LỜI: Câu chuyện ở đây không nằm ở mối quan hệ với tiền. Mô thức bạn đã gọi tên được ra là mô thức cảm thấy túng thiếu. Cũng có thể cảm giác túng thiếu đến từ việc trên thực tế bạn không có đủ tài chính để chi cho tất cả nhu cầu cần phải chi. Nhưng phần lớn cảm giác túng thiếu này lại nằm ở trường hợp không liên quan đến dòng tiền mà chúng ta có trên thựctế, mà chúng ta cảm thấy túng thiếu ở trường hợp nếu có tiền thì luôn cảm thấy cần có nhiều tiền hơn và nếu có nhiều tiền hơn thì vẫn cảm thấy cần có nhiều tiền hơn nữa. Trường hợp 2 là nếu có nhiều tiền thì cuộc đời sẽ luôn đẩy tôi đến việc tiêu rất nhiều tiền hoặc không giữ được tiền và tiết kiệm được tiền.
Tiền thực chất chỉ là một trong những biểu hiện bộc lộ sự thịnh vượng của một cá nhân. Nhưng chúng ta cần nhìn nhận sâu sắc hơn về sự thịnh vượng. Sự thịnh vượng của một người rộng hơn nhiều, đầu tiên là ở sự thịnh vượng về tiền và tài sản họ có và còn ở nhiều khía cạnh khác như mối quan hệ thịnh vượng, sức khỏe thịnh vượng, lối sống thịnh vượng. Vậy nên, nếu chúng ta chỉ nhìn vào sự thịnh vượng hay sự thiếu thốn của một người ở duy nhất khía cạnh số tiền mà người ấy có hay không có thì chúng ta sẽ không có bức tranh lớn khi đi tìm nguyên nhân gốc rễ vì sao người đó thiếu thốn và vì sao người đó chưa thịnh vượng. Cảm giác thiếu thốn của em ở đây lớn hơn sự thiếu thốn về tiền bạc mà em nghĩ. Nó có thể đến từ cảm giác thiếu thốn mối quan hệ chất lượng - nơi mà em cảm thấy an toàn và em cảm thấy cân bằng giữa lắng nghe và chia sẻ, nơi mà em cảm thấy cân bằng tương đối giữa cho và nhận, giữa sự hiện hữu - sự hỗ trợ và sự bảo vệ. Và cảm giác thiếu thốn không chỉ đến cảm giác thiếu thốn về tiền mà còn đến từ cảm giác thiếu thốn của chính bản thân về chính lối sống của ta. Có thể ta làm rất nhiều việc, ta đang theo đuổi lối sống Doing hơn là Being. Nhưng khi ta làm việc rất nhiều đến mức cảm thấy không còn năng lượng để tận hưởng cuộc sống. Sự thiếu thốn của một người cũng liên quan đến sức khoẻ. Chính vì vậy, khi chúng ta nói về sự thiếu thốn, chúng ta cũng cần nói về sự thịnh vượng và chúng ta cần nhìn ở góc độ rộng hơn - sự thịnh vượng của một người bao gồm những khía cạnh nào trong đó. Việc nhìn nhận câu chuyện này ở bức tranh rộng hơn giúp cho bạn truy xuất sâu hơn về: Điều gì khiến cho tôi cảm thấy thiếu thốn? Nó có phải chỉ đến từ việc thiếu thốn về tiền bạc hay còn đến từ việc thiếu thốn về mối quan hệ, hay cảm giác thiếu thốn trong lối sống mà bạn đang lựa chọn hay thiếu thốn về sức khỏe? Thiếu thốn về tiền bạc chỉ là một biểu hiện của sự thiếu thốn và nghèo nàn rộng hơn của bạn từ bên trong.
Những điều Thanh chia sẻ trên đây là sự thiếu thốn ở cấp độ cá nhân. Cấp độ tiếp theo của sự thiếu thốn mà Thanh muốn chia sẻ là ở cấp độ tập thể, vì chúng ta sinh ra ở Việt Nam - nơi mà cha mẹ, ông bà và nhiều thế hệ trước chúng ta đã trải qua rất nhiều sự kiện thực tế về sự thiếu thốn về vật chất và tinh thần. Những nạn đói kéo dài, không có đủ lương thực, thời kỳ bao cấp phải xếp hàng và nhận lương thực theo tem phiếu - đấy là sự thiếu thốn về mặt vật chất. Sự thiếu thốn về mặt tinh thần đến từ chiến tranh khiến cho cha của chúng ta, ông của chúng ta đã không có mặt cho mẹ của chúng ta, bà của chúng ta ở nhà. Cảm giác bị bỏ rơi, cảm giác bị thiếu thốn về tình cảm, thiếu thốn sự hiện hữu của các thành viên quan trọng trong một nếp nhà khiến cho ta cảm giác luôn không được đủ, không cảm giác trọn vẹn đủ đầy. Nên sự thiếu thốn mà em nói ở đây không chỉ dừng lại ở sự thiếu thốn về vật chất. Sự thiếu thốn về tinh thần có thể được biểu hiên dưới dạng sự thiếu thốn về mặt vật chất và ngược lại, thiếu thốn về vật chất có khả năng ảnh hưởng lên cảm giác thiếu thốn về tinh thần. Tất cả những thông tin mà Thanh chia sẻ ở đây, em hãy xem như là những gợi mở để em quán chiếu lại những trải nghiệm cá nhân của em và những trải nghiệm trong gia đình em với các thế hệ đi trước về sự thiếu thốn về vật chất và thiếu thốn về tinh thần. Sự thiếu thốn đã diễn ra như thế nào trong cuộc đời của em trước đó và trong các thế hệ đi trước trong quá khứ để dẫn đến bây giờ em luôn cảm thấy thiếu thốn như vậy?
Cảm giác mà em đang cảm thấy bên trong là sự trống rỗng - đó chính là cảm giác thiếu thốn về mặt tinh thần. Có một sự thật thú vị là khi một người cảm thấy thiếu thốn về mặt tinh thần thì sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn về vật chất dù thịnh vượng về vật chất và dư thừa bao nhiêu. Vì thế, em cần bồi đắp lại về mặt tinh thần.


‼️CÂU HỎI 2: LÀM THẾ NÀO ĐỂ THIỀN ĐI SÂU NỘI TÂM MÀ KHÔNG BỊ XAO NHÃNG?


💚 CHỊ THANH TRẢ LỜI: Xao nhãng là một trong những bản chất của tâm trí chúng ta. Nó là một điều hết sức tự nhiên của tâm trí con người. Tâm trí có rất nhiều trạng thái: tĩnh lặng, tập trung và cả trạng thái xao nhãng. Kể cả những người thiền lâu năm như các thiền sư thì vẫn có xao nhãng, nó không mất đi, chỉ là nó xuất hiện ngắn hay dài mà thôi. Làm thế nào để thiền đi sâu nội tâm mà tâm trí bớt bị xao nhãng có nghĩa là chúng ta cần rèn luyện làm sao để thời gian xao nhãng này ngắn bớt đi, tần suất xao nhãng của tâm bớt đi, mức độ lắng tâm và chú tâm được kéo dài hơn. Có rất nhiều cách để đi sâu vào nội tâm hay làm việc với cái tâm của mình. Với câu hỏi của bạn thì Thanh chỉ tập trung vào việc làm việc trên sự xao nhãng của cái tâm thì sẽ có những kỹ thuật mà hiện giờ mọi người thực hành nhiều, đó là thiền định. Thiền thì có rất nhiều phương pháp thiền, có rất nhiều trường phái thiền, rất nhiều cách thức thiền, nhiều tầng thiền nhưng nếu bạn muốn bớt xao nhãng tức là cái tâm có khả năng trú vào một đề mục nào đấy lâu hơn thì bạn có thể thực hành thiền định. Thiền định tức là bạn rèn luyện để tâm của bạn được định, được trú vào một đề mục hay vào một đối tượng nào đó. Ví dụ, Thanh lấy một chiếc lá cây làm đề mục chú tâm thì Thanh sẽ luyện tập để chú tâm vào bộ phận nào đó trên chiếc lá, như cuống lá chẳng hạn, lâu nhất có thể. Mình có thể mở mắt để chú tâm vào cuống lá, nhưng được vài giây thì tâm lại chú ý vào một chuyện khác, ví dụ như lúc đó có tiếng người đi, thế là tâm mình chú tâm vào âm thanh đó, vì âm thanh đó sắc sảo hơn, thì lúc đó tâm không còn chú tâm vào cuống lá nữa rồi. Nhưng ta biết là ta đang tập chú tâm vào một đối tượng nào đấy, đó là cuống lá, nên ta quay trở lại chú tâm vào cuống lá. Rồi khi chú tâm được vài giây lên vài chục giây khi luyện tâm nhiều thì vi tế hơn, có một suy nghĩ khác là đói bụng quá và muốn đi vào bếp lấy viên socola ăn thì lúc đó tâm không còn chú tâm nữa rồi, nhưng lúc đó mình nhớ là mình đang thực hành sự chú tâm vào cuống lá thì chúng ta đưa sự chú tâm quay trở lại cuống lá. Và cứ tiến trình như vậy để rèn luyện cái tâm, chính là rèn luyện sự chú tâm vào một đối tượng nào đấy. Mà đối tượng được lấy làm đề mục để rèn sự chú tâm nhiều nhất là hơi thở. Bạn có biết vì sao Đức Phật lại tìm ra được đề mục hơi thở là đề mục rất vi diệu để rèn luyện sự chú tâm không? Bởi vì hơi thở là yếu tố có gắn kết mật thiết với cái tâm của mình ở bên trong. Thông qua hơi thở mà bạn nhận biết được tất cả những gì là bản chất, từ thô tới vi tế của tâm trí của mình. Chính vì vậy, việc định vào hơi thở, chú ý được vào hơi thở của mình sẽ giúp cho bạn có khả năng định được vào cái tâm của mình, đi được vào nội tâm bên trong của mình. Việc thực hành định vào hơi thở, thiền định với hơi thở giúp thời lượng bạn chú tâm được vào hơi thở càng nhiều và khả năng hiểu về cái tâm của bạn càng nhiều. Từ đó, tạo thành một nền tảng để có thể sửa được cái tâm của mình, chuyển hóa được cái tâm của mình. Thiền định không có khả năng chuyển hóa nhưng nhờ có thiền định mà chúng ta tạo được một nền móng để có thể sửa chữa được cái tâm của mình. Hay trong ngôn ngữ của tâm lý trị liệu, đấy là sửa chữa được phần tâm trí vô thức của mình, những ký ức/những hệ thống được cài đặt bên trong mình, những chương trình/vòng lặp của mình. Trong tất cả các phương pháp để giúp cho các bạn làm việc được với những tổn thương và phần tâm trí cần được xử lý ở bên trong thì bước đầu tiên luôn là bạn cần phải có khả năng để trú được vào cái tâm của bạn. Một tâm trí quá xao lãng và hướng ra các đối tượng ở bên ngoài thì sẽ không có khả năng để sửa chữa chính nó. Bạn muốn sửa cái gì thì ít nhất bạn cần phải có khả năng chú tâm vào cái đó. Bạn muốn sửa xe đạp mà bạn cứ chú tâm vào xe ô tô của nhà hàng xóm thì làm sao bạn sửa được xe đạp?


‼️CÂU HỎI 3: LÀM THẾ NÀO ĐỂ KẾT NỐI ĐƯỢC VỚI ĐỨA TRẺ BỊ TỔN THƯƠNG Ở BÊN TRONG?


💚 CHỊ THANH TRẢ LỜI: Khái niệm “đứa trẻ bên trong” hay “Inner Child” thực chất là một khái niệm mang ý nghĩa biểu tượng, được đề xuất bởi nhà phân tâm học nổi tiếng người Thụy Sĩ là Carl Jung. “Đứa trẻ bên trong” không phải là một đứa trẻ về mặt vật lý, mà là khái niệm biểu tượng đại diện cho cấu trúc tâm lý của chúng ta được hình thành thông qua những trải nghiệm từ thời thơ ấu khi chúng ta còn rất nhỏ, như một đứa trẻ. Làm thế nào để tôi có khả năng kết nối lại với những đứa trẻ bên trong bị tổn thương hay có nghĩa là tôi có thể kết nối lại với những ký ức bị tổn thương thời thơ ấu của mình - nơi mà tại thời điểm đó đứa trẻ thực sự là tôi lúc đó đã bị tổn thương bởi một sự kiện nào đó, gây cho đứa trẻ lúc đó - ba tuổi/ bốn tuổi/ năm tuổi, thậm chí sớm hơn, thậm chí là khi còn trong bụng mẹ - những cảm xúc bị tổn thương. Và tại thời điểm đứa trẻ thực sự đó là tôi bị tổn thương một cách có ý thức hay vô thức từ người đã gây ra hoặc đã tạo tác ra sự kiện đó thì toàn bộ cơ thể của tôi lưu giữ lại toàn bộ cảm giác bị tổn thương đó.
Tổn thương đó đến từ tổn thương về mặt cảm xúc. Khi bạn có một cảm xúc nào đấy thì ngay lập tức trên cơ thể của bạn trải nghiệm hàng loạt các cảm giác dù bạn có ý thức được về nó hay không ý thức được về nó. Và đặc biệt, khi chúng ta trải nghiệm trạng thái cảm xúc trọng đại (cảm xúc rất đau đớn hoặc những cảm xúc rất hạnh phúc) thì cơ thể của chúng ta ghi dấu những cảm giác rất mạnh mẽ. Và kể từ thời điểm đó thì bộ cảm giác đó vẫn lưu trữ trong cơ thể của chúng ta ở một hoặc một vài bộ phận nào đó trên cơ thể. Và đấy là lý do vì sao khi mà chúng ta tìm cách kết nối lại với những tổn thương đó, với những sang chấn đó thì ngay lập tức cơ thể của chúng ta trải nghiệm lại một cách rất sống động bộ cảm giác đó. Đây chính là chìa khóa trong ngành Tâm lý trị liệu để giúp cho chúng ta tái cấu trúc lại ký ức. Chúng ta không đi sửa chữa ký ức bằng việc xóa ký ức. Có rất nhiều bạn nghĩ rằng là đi trị liệu chữa lành có nghĩa rằng tôi sẽ được xóa đi những ký ức nào đau khổ quá, đau thương quá. Nhưng không phải vậy. Vô thức của chúng ta lưu trữ toàn bộ tất cả những trải nghiệm, dù chúng ta có ý thức hay không có ý thức và nó không có khả năng tự động xóa những ký ức, mà nó chỉ có cơ chế tạm quên, giống như những file bị nén lại trong máy tính và cần password để mở ra.
Qua trở lại câu hỏi của bạn, để tái kết nối lại với những đứa trẻ tổn thương bên trong chính là những tổn thương thời thơ ấu thì chúng ta sẽ trở lại, sử dụng ký ức tổn thương đó để tái hiện lại cảm xúc tổn thương và lấy lại bộ cảm giác mà cơ thể đã lưu trữ. Và chúng ta sẽ làm việc trên bộ cảm giác đó. Bằng việc điều chỉnh bộ cảm giác đó, chúng ta điều chỉnh được hệ thần kinh của chúng ta. Cụ thể là chúng ta tác động lên được hệ thần kinh giao cảm và hệ thần kinh phó giao cảm. Và khi hệ thần kinh giao cảm và hệ thần kinh phó giao cảm của chúng ta được điều chỉnh thì cơ thể của chúng ta được điều chỉnh. Đấy chính là nguyên lý trong việc trị liệu và chữa lành. Vì sao khi tôi chữa lành, tôi không còn bị kích hoạt nữa? Kích hoạt đơn giản là khi một sự kiện hiện tại xảy ra theo một cách thức tương tự như một sự kiện trong quá khứ mà bạn đã trải nghiệm thì cơ chế chống trả, đóng băng hay chạy trốn của não bò sát bật lên thì lúc này hệ thần kinh giao cảm và phó giao cảm bắt đầu hoạt động dưới dạng bị rối loạn giống như cách mà bạn đã từng bị tổn thương lần đầu tiên. Chính vì vậy, nếu như chúng ta không quay trở lại xử lý những bộ cảm giác ở cấp độ đầu tiên, khi mà lần đầu tiên bạn có trải nghiệm đó, cơ thể của bạn chịu sự tác động của cảm xúc tổn thương đó và trải nghiệm bộ cảm giác đó thì cứ xảy ra sự kiện tương tự như vậy là vô thức sẽ bật cơ chế tấn công hay đóng băng hay chạy trốn. Nó tạo ra sự căng cứng trên cơ thể, tạo ra các cơ chế phòng vệ trên cơ thể và khiến cho chúng ta bị stress hay chúng ta hay nó là chúng ta bị kích hoạt. Và một cách rất đơn giản, quá trình chữa chữa lành trị liệu là quá trình chúng ta điều chỉnh lại cách thức hoạt động của hệ thần kinh giao cảm và phó giao cảm trong sự kiện đó. Đấy chính là nguyên lý!


‼️ CÂU HỎI 4: EM ĐÃ SỐNG Ở PHÁP 5 NĂM, CÓ GIA ĐÌNH, CÓ CÔNG VIỆC NHƯNG EM KHÔNG CẢM THẤY HẠNH PHÚC, EM CẢM THẤY MÌNH KHÔNG THUỘC VỀ NƠI ĐÓ. VÀ EM QUYẾT ĐỊNH VỀ VIỆT NAM NHƯNG KHI VỀ SỐNG Ở VIỆT NAM, EM CŨNG ĐANG CẢM THẤY KHÔNG HẠNH PHÚC, KHÔNG CÓ PEACE IN MIND MÀ LẨN QUẨN KHIẾN EM MỆT. EM ĐANG KHÔNG TÌM RA ĐƯỢC LỐI ĐI CHO MÌNH LÀ EM NÊN TRỞ LẠI PHÁP HAY TIẾP TỤC Ở VIỆT NAM THÌ EM SẼ HẠNH PHÚC, EM KHÔNG XÁC ĐỊNH ĐƯỢC MỤC TIÊU CUỘC ĐỜI VÀ KHÔNG BIẾT MÌNH MUỐN GÌ. MONG CHỊ CHO EM THÊM GÓC NHÌN?


💚 CHỊ THANH TRẢ LỜI:
Trong thời đại này, chúng ta được đào tạo để doing nhiều hơn là being. Bởi vì xã hội sẽ công nhận những người doing nhiều hơn là những người being. Mặc dù, tôi làm đấy nhưng tôi không biết tôi đang làm cái gì. Có rất nhiều người, giống như một người máy, họ làm, họ thể hiện nhưng họ cũng không biết vì sao họ làm cái đấy, vì sao họ thể hiện cái đó. Thực chất, việc being khó hơn việc doing rất nhiều. Các bạn có biết, để hiểu về một người hay để ta hiểu về chính ta, không phải là lúc mà ta nhìn thấy người nào đó đang hoạt động hay đang làm điều gì đó, mà hãy nhìn cái cách mà người đấy ngồi im. Ngồi im không làm gì cả. Trong trạng thái ngồi im đó, ta có khả năng hiểu về rất nhiều thứ trong một người và trong chính ta. Bởi vì khi chúng ta hoạt động, chúng ta đánh lừa tâm trí của chúng ta tập trung vào các hoạt động đó và chúng ta không có khả năng để hiểu về sự biểu đạt ở bên trong nếu như chúng ta liên tục hoạt động như vậy. Bởi vì cái tâm luôn hướng vào những hoạt động ở bên ngoài. Nhưng khi bạn cho phép tất cả mọi hoạt động được dừng lại về mặt vật lý, bạn bắt buộc phải dừng lại, bạn bắt buộc phải không làm gì cả thì lúc đấy cả một loạt hoạt động ở trong tâm sẽ được bạn nhìn thấy rất rõ rệt. Chính vì vậy mà thông thường những người doing rất nhiều là những người đang chạy trốn bản thân mình rất mạnh mẽ một cách vô thức. Họ không thể đối diện được với sự hoạt động quá sức nóng bỏng, điên cuồng, bấn loạn của cái tâm ở bên trong của mình. Nên họ phải đưa sự chú tâm ra bên ngoài để hoạt động rất mạnh mẽ. Và đấy là sự đánh lừa rất ngoạn mục của chúng ta trong thời đại này. Những gì Thanh vừa nói hoàn toàn không lý thuyết một chút nào. Sau chương trình này, thay vì đi ngủ, bạn chơi một trò chơi là đi vào trong phòng, tắt bớt điện đi, trải nệm ra, ngồi ngay ngắn thẳng lưng, quay mặt vào tường, nhắm mắt lại, yên lặng cơ thể này để xem bạn ngồi được bao nhiêu trong sự yên lặng đó thì bạn sẽ hiểu những gì Thanh vừa mới với bạn.
Câu chuyện của em, căn cốt gốc rễ ở đây, đấy là bây giờ em ngừng lại những thứ liên quan tới doing, hãy chọn being trước. Và khi mà em thực hành được being rồi thì em sẽ biết em cần phải doing cái gì. Người mà luôn doing mà không có being thì chỉ là người máy thôi. Nhưng nếu chúng ta being đủ, chúng ta sẽ biết chúng ta cần phải làm gì và làm nó trong ý thức hay làm trong sự tỉnh thức. Làm không phải để chứng minh, làm không phải để chạy đua. Làm không phải để thể hiện sự tồn tại của ta, mà việc làm này xuất phát từ sự hiểu biết rất rõ về chính tôi, từ cái sự being của tôi, tôi biết tôi muốn làm cái gì, vì sao tôi làm cái đó và vì sao tôi không làm cái kia. Ngừng lại, đừng như một con thiêu thân. Việc doing chỉ giúp cho bạn chứng minh được cái tôi của bạn với người khác, có thể nuôi dưỡng cái tôi của bạn để bạn trở thành người này người kia, để người khác công nhận sự tồn tại của bạn. Nhưng việc doing không giúp bạn biết bạn là ai đâu. Chỉ có being mới giúp cho bạn biết được chính xác bạn là ai, bản chất của bạn như thế nào, bạn thực sự cần phải làm gì cho sự being này của mình.


Hi vọng những chia sẻ giải đáp của nhà trị liệu Phạm Phương Thanh cho những thắc mắc ở Meet Up kỳ 11 đã giúp các cô chú, anh chị và các bạn có thêm những góc nhìn sâu rộng để soi chiếu lại vấn đề của bản thân và có thêm những ý tưởng để chăm sóc thế giới tinh thần của mình đúng cách và lành mạnh hơn.


Thương mến,
The DomDom Healing Garden

The Domdom Healing Garden

Khu vườn chữa lành Đom Đóm - không gian trị liệu và chăm sóc thế giới tinh thần cùng bạn!

Địa chỉ:27, đường số 3, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức
Điện thoại:0932360164
Email:thedomdomhealinggarden@gmail.com

Follow Vườn

Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?

Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!