OLIVIER LOCKERT - Người đặt nền móng cho sự ra đời của trường phái Thôi miên nhân văn!

Olivier Lockert đã thực hành thôi miên từ khi chỉ còn là học sinh trung học một cách đầy bản năng mà chưa hề được đào tạo lúc bấy giờ. Sau đó, ông đã trải qua một hành trình dài nghiên cứu đầy nghiêm túc, dấn thân và trở thành người đặt những viên gạch mới để tục phát triển ngành Thôi miên trị liệu của thế giới - Thôi miên Nhân văn. Những câu chuyện thú vị về ông sẽ được bật mí toàn bộ trong bài tự sự ông kể về cuộc đời mình gắn liền với con đường để cho ra đời liệu pháp thôi miên nhân văn mà chúng ta đang được tiếp cận thực hành. Mời các bạn đón đọc nhé!

Xin chào các bạn,

Tôi sinh ra ở Charente-Martitime, gần với Royan (Pháp) vào ngày 12/12/1970. Bạn sẽ dễ dàng tính tuổi của tôi bằng một phép trừ đơn giản, và bạn có thể sẽ muốn nghĩ về tôi trong ngày sinh nhật tiếp theo! Tôi bắt đầu đồng hành giúp đỡ khách hàng của mình từ khi còn rất trẻ, thế nên vào tháng 3/2016 này là tôi đã tròn 30 năm hành nghề.

Hơn một phần tư thế kỷ gắn bó với Thôi miên... Và niềm đam mê vẫn vẹn nguyên như ngày nào!

Dưới đây là một vài sự kiện gợi nhớ về tiểu sử đời tôi:

Tôi tiếp xúc với Thôi miên lần đầu tiên vào năm 7 tuổi, nhờ một cuốn sách lấy được trên kệ của nhà sách gia đình. Cha mẹ đã dạy tôi biết đọc trước cả khi đi học, vì vậy cứ mỗi thứ Tư hàng tuần tôi lại dành thời gian đọc ngấu nghiến mọi cuốn sách tôi tìm thấy. Và có một cuốn có vẻ rất kì lạ!

Hồi đó, tôi không được phép mang sách về nhà, mà chỉ được đọc tại chỗ và đặt trả lại đúng vị trí. Nhưng rốt cuộc tôi cũng tìm thấy tên tựa sách này nhiều năm sau đó. Tôi đã photo 1 bản “Vòng xoắn thôi miên" - một cuốn sách nổi tiếng của tác giả Paul-Clement Jagot. Cuốn sách này dường như đã thôi miên tôi.

Lần chuyển nhà năm 10 tuổi đã khiến tôi quên hẳn việc này. Cho đến khi tôi tìm lại được bản photo “Vòng xoáy thôi miên này" và nhớ lại toàn bộ kí ức về cuốn sách này, thì đã là hơn 15 năm sau đó…

Cũng vào lúc đó, bố tôi trải qua một cơn đau tim nghiêm trọng khiến ông chết lâm sàng chỉ trong vài phút. Khi trở về nhà từ bệnh viện, ông kể với tôi về thứ mà bây giờ chúng ta gọi là “NDE" (Near Death Experience - trải nghiệm cận tử). Đây là một bước ngoặt lớn trong cách nhìn nhận cuộc sống của tôi: “Có điều gì đó khác nữa ngoài thế giới hữu hình này!”, và điều này quyết định cho cái sẽ trở thành Thôi miên Nhân văn sau này.

Phải kể thêm, có một điều thú vị là các xét nghiệm bắt buộc của bố tôi ở thời điểm đó không chỉ ra bất kỳ di chứng nào sau cơ đau tim của ông, kể cả ông đã phải nằm viện vài tuần liền. Bác sĩ đã phải kêu lên: “Điều này là không thể!”. Thế mà, ông vẫn sống đầy phong độ đến tận bây giờ.Vào tháng 3/1986, tôi nhận “khách hàng" đầu tiên của mình để… dạy đàn piano. Thật vậy, dù mới chỉ là học sinh trung học và ở tầm tay chơi đàn nghiệp dư đầy đam mê, tôi đã quyết định kiếm tiền bằng cách dạy học. Các mối quan hệ gia đình cho phép tôi tìm gặp được học sinh đầu tiên của mình một cách nhanh chóng, cô bé 11 tuổi này hoá ra là là người gặp chứng rối loạn đồng bộ chi trên (chứng khó thở)! Thật không thực tế khi học đàn với thể trạng này, tôi vẫn bắt tay dạy học.

Vào cuối tháng 6, bố mẹ cô bé đã chặn gặp tôi vào buổi học cuối cùng của năm học để cảm ơn tôi: con gái họ giờ đã có thể cử động tay rất đa dạng và linh hoạt. Cô bé có thể tự ăn, chải tóc, mặc đồ,... Cô hạnh phúc về mọi thứ, khiến bố mẹ cũng vui mừng vô cùng. Tôi chúc mừng họ và hỏi họ cách cô ấy đã tự chăm sóc bản thân mình như thế nào. Bố mẹ cô bé ngạc nhiên hỏi “Ơ, cháu mới là người chăm sóc con gái chúng tôi mà!”. Và tôi đáp: “Nhưng cháu có làm gì khác ngoài dạy em ấy về âm nhạc đâu nhỉ, nếu không thì…”Khi ấy tôi vẫn chưa đến 16 tuổi. Đó có phải là “thôi miên" không nhỉ. Tôi vẫn chưa biết.

Tôi đã đợi thêm 7 năm nữa trước khi một bác sĩ đồng nghiệp nói với tôi rằng tôi đang thực hành một dạng thôi miên… Ngoại trừ việc là cách của tôi không liên quan đến phân ly tâm lí (vì những người tôi làm việc đều là người khuyết tật, tôi không thực hiện “ngắt kết nối" họ thêm nữa!), và phương pháp này dựa trên nền tảng triết học được đúc kết sau cơn đau tim của bố tôi (về NDE - trải nghiệm cận tử, tôi đã nhắc đến bên trên) - điều đã trở thành tương lai của “Thôi miên Nhân văn" vào nhiều năm sau đó.

Vào năm 1987, lượng khách hàng của tôi bắt đầu tăng lên. Tôi dành thứ Tư và thứ Bảy hàng tuần để giúp đỡ người trẻ khuyết tật cơ thể thông quan tâm nhạc (các bậc cha mẹ đã liên hệ với nhau: trong lĩnh vực này, tin tức truyền miệng rất nhanh). Ngay cả các dịch vụ xã hội của khu vực tôi sống cũng bắt đầu gửi những thanh niên ở độ tuổi của tôi, đang gặp khủng hoảng, để tôi “giúp các bạn hoà nhập"... Họ hi vọng rằng tôi sẽ trở thành một “hình mẫu" cho các bạn. Các bạn học cùng trường trung học vẫn gọi tôi là “bác sĩ đàn piano"! Một khởi đầu tốt đẹp.

Năm 1990, cuối cùng tôi cũng mãn hạn nghĩa vụ quân sự - nơi tôi phục vụ với vai trò một tài xế xe cứu thương và phụ tá y tá. Việc này đã cho tôi cơ hội theo đuổi các thí nghiệm trị liệu, tôi tiếp tục việc học và khai vấn trong một căn phòng nhỏ nằm đối diện khoa Tâm lí học. Tôi thậm chí còn nhận được sự tư vấn từ một số người bạn của mình.

1993 - tôi làm việc với các hiệp hội khác nhau như: Hội người mù ở Pháp. Hội Valentin Haüy dành cho người mù, một số mái ấm dành cho người khiếm khuyết về tâm thần,...Một bác sĩ tại trung tâm phục hồi chức năng mà tôi làm việc đã nói với tôi rằng những gì tôi đang làm “trong thực tế" là Thôi miên! Tôi không tin điều đó. Với tôi, Thôi miên là một điều gì đó li kỳ, một màn trình diễn. Tuy nhiên, vị bác sĩ này giải thích những điểm tương đồng (hiển nhiên là đến lúc đó tôi mới biết) giữa phương pháp bản năng của tôi và những gì các nhà thôi miên chuyên nghiệp thực hiện: cách những thông điệp gửi đến các bộ phận khác nhau của cơ thể con người, cách sử dụng giọng điệu nói,... Điều duy nhất còn thiếu (và sự khác biệt này về sau chính là cái nôi tạo nên Thôi miên Nhân văn) đó chính là sự phân ly đối với khách hàng mà tôi làm việc. Vị bác sĩ đồng nghiệp thậm chí còn dẫn tôi trải nghiệm một phiên thôi miên cổ điển đầy ngẫu hứng: mặc kệ là đang cười khúc khích, cánh tay của tôi vẫn nhấc lên (một cách tự động). Quá đỗi phi thường! Tôi muốn học về phương pháp này!

Trong lúc nghiên cứu, tôi tìm đến “Milton Erickson". Như là định mệnh, tôi phải học về trường phái Thôi miên Erickson này! Nhưng không may là thời điểm đó vẫn chưa có nhiều tài liệu tiếng Pháp về chủ đề này. Cuốn sách “Un Thérapeute Hors du Commun” của Jay Haley đã cho tôi khám phá về Erikson. Tôi giữ nguyên những gì tương ứng với ý tưởng của mình, và cập nhật thêm các kĩ thuật thực hành khác như NLP, tôi theo Daniel Araoz - một người Mĩ đặt nền móng cho trường phái Thôi miên Mới vào năm 1979 mà không cần phải làm gì nhiều thêm với nó: đây là một cách tiếp cận mới mà tôi phát triển cho riêng mình (và đã trở thành “Thôi miên Mới" của Pháp, tạo tiền đề cho sự thành công của Thôi miên ở Pháp đến tận bây giờ!)

Vậy là tôi củng cố kiến thức của mình bằng tiếng Anh, bởi không có khoá đào tạo nào ở Pháp đáp ứng những điều tôi đang tìm kiếm. Tôi muốn tìm gặp những người đã tạo nên lịch sử: Rossi, Dilts, and Bandler… Và tất cả họ đều là người Mĩ.

Cuộc gặp đầu tiên của tôi là với Carol Erickson - cô con gái cả của Milton Erickson, vào lễ Phục sinh. Tôi căng thẳng không biết những gì tôi đang làm có thực sự đúng với “Trường phái Thôi miên Erickson" hay không. Và phiên demo (cho trải nghiệm thử) đầu tiên đã được cô xác nhận là tôi đã đi đúng hướng… trong 7 năm! Phù!

Năm 1994 - tôi nhận được giải thưởng khu vực do Bộ Thanh niên dành tặng cho công việc của tôi với người khuyết tật (và tôi chỉ mới 24 tuổi vào cuối năm đó).

Năm 1995 - Bộ Thanh niên đề cử cống hiến của tôi cho giải quốc gia vinh danh “Tuổi trẻ Pháp" hành động vì xã hội, tại Pháp nói riêng và cả thế giới nói chung. Những chương trình truyền hình đầu tiên đã cho phép tôi lí giải về phương thức của mình.

Và đó là sự ra đời tại Niort (Deux-Sèvres) của mô hình hợp tác mà sau này trở thành IFHE. Bên cạnh các buổi khai vấn, tôi tổ chức một hội nghị và một khoá học nền tảng giới thiệu về Trường phái Thôi miên Erickson và Thôi miên Mới vào hàng tháng tại những thị trấn khác nhau ở Pháp. Chúng tôi cũng xuất bản và phân phối các tờ rơi thông tin miễn phí.

Năm 1996 - tôi gặp Jacques Chirac, và anh đã mời tôi đi ăn tối (thật không thể tin nổi!!). Anh ấy đồng ý tài trợ cho hiệp hội của chúng tôi để nhân rộng và phát triển ngành Thôi miên. Tôi lại lên truyền hình, và lần này, tất cả các kênh đều chiếu cùng lúc trong nhiều ngày liền, trên báo chí, đài phát thanh,... Thật thành tựu làm sao!

Được sự khuyến khích của Carol Erickson, đó cũng là năm tôi tổ chức khoá đào tạo chuyên nghiệp đầu tiên về trường phái Thôi miên Erickson. Tôi bắt đầu với nhóm đồng nghiệp trị liệu của mình ở Niort, với một nhóm nhỏ chừng 20 người. Những khoá tiếp theo sẽ tổ chức ở các khu vực lân cận, với các quy mô khác nhau, và đón chào cả những người “không chuyên" về Thôi miên hoặc về Mối quan hệ Hỗ trợ.

Bên cạnh Thôi miên, tôi còn tổ chức “Cuộc thi âm nhạc nội tâm nghiệp dư" (CAMI) - một cộc thi dành cho các nhạc sĩ ở mọi thể loại âm nhạc được tự do trình diễn tác phẩm của họ đến bất kì ai họ muốn, hoặc cho chính họ. Một dạng “Star Ac" cho các nhạc sĩ… Cuộc thi được chủ trì bởi Jacques Revaux, nhạc sĩ nổi tiếng của ca khúc “My Way" và hàng loạt bản hit quốc tế khác, bạn của Michel Sardou, Johnny Halliday và nhiều người nổi tiếng khác. Thật là một vinh dự cho những người làm nhạc kể cả tôi!

Năm 1998, Ernest Rossi và Carol Erickson - hai người họ không hề thảo luận với nhau trước đó - đồng thời gửi đến tôi lời chúc mừng cho những hoạt động đào tạo mà tôi đã thực hiện trong suốt 2 năm qua và đồng ý trở thành “nhà tài trợ" không chính thức cho IFHE. Tất nhiên, nghĩa cử của họ làm tôi cảm động vô cùng. Vào thời điểm đó, chưa có gì công khai về Thôi miên cả, vẫn còn rất ít người biết đến. Patricia và tôi tiếp tục các hoạt động phổ biến Thôi miên của mình, đến với công chúng cũng như giới truyền thông. Chúng tôi hướng dẫn một số khoá đào tạo Thôi miên cho Alain Cayrol, người tiên phong về NLP ở Pháp, cũng là người mong muốn thực hiện các khoá đào tạo về NLP cho học viên của mình. Và tôi dành thời gian đọc lại hàng chục cuốn sách về Thôi miên trong thư viện của mình, cả bằng tiếng Pháp lẫn tiếng Anh, để chuẩn bị cho một cuốn sách trong tương lai. Một dự án rất tuyệt vời!

Tháng 8/1999, tôi tổ chức khoá đào tạo chuyên sâu mùa hè đầu tiên (cấp độ “Người thực hành Thôi miên Erickson") trong 10 ngày liên tục về thôi miên. Mô hình này giống với chương trình đã dạy Alain Cayrol, với người tham dự là những người thực hành NLP. Các khóa Thôi miên chuyên nghiệp đã phát triển nhanh chóng nhất là ở Paris.

Năm 2000, Ernest Rossi gửi lời chúc mừng “chính thức" cho hoạt động của IFHE trong dịp chúng tôi chuyển đến Paris. Tôi đã thành công đạt được chứng nhận Nhà đào tạo NLP cùng với Richard Bandler (thời điểm đó, cuộc thi này rất ít người vượt qua được). Đó cũng là năm ra đời của nhà xuất bản IFHE, được thành lập để xuất bản cuốn sách “Thôi miên" trong tương lai, vốn dĩ đã quá dày so với một ấn phẩm không chuyên (bản thảo dài đến 400 trang, và là 600 trang khi xuất bản, rồi lên đến gần 700 trang khi tái bản lần thứ 3. Ngày nay, cuốn sách “Thôi miên” này đã dày đến 720 trang!).

IFHE “hấp thụ" tinh hoa những khoá đào tạo về trường phái Thôi miên Erickson và Thôi miên Mới mà tôi đã dạy cho Viện Phenix. Chúng tôi bắt đầu có nhiều học viên trong các khoá đào tạo.

Năm 2001, năm của những thay đổi trọng đại, vì chúng tôi có thêm nhiều điều khác nữa trong tương lai. Cuốn sách “Thôi miên" được phát hành, trình bày các ứng dụng thôi miên của tôi thông qua các công cụ chính của NLP: các kĩ thuật sẽ trở thành tài liệu tham khảo trong thực hành Thôi miên Mới; mô hình Milton được phân loại và nâng cấp, kĩ thuật nhỏ giọt, những gợi ý tự khẳng định cao cấp, các ẩn dụ sâu sắc ở 7 cấp độ, các giao thức chuyên biệt (chưa từng tồn tại trước đây),...

Cuốn sách bán ở năm đầu tiên thu về doanh thu hơn 70% doanh số bán hàng trung bình toàn quốc trong lĩnh vực Tâm lí học và Phát triển cá nhân! Những nỗ lực không ngừng của chúng tôi để phổ biến về Thôi miên đang thu gặt kết quả trên các phương tiện truyền thông, báo chí, đài phát thanh, ti vi. Mọi người bắt đầu nhận ra sự khác biệt giữa việc “trình diễn" Thôi miên và Thôi miên được sử dụng thực tế trong liệu pháp tâm lí.

Hơn nữa, các học viên của chúng tôi bắt đầu mở học viện đào tạo mới của họ: Thôi miên đang ngày càng phát triển ở Pháp! Và phần “Thôi miên Mới" đã được trình bày trong cuốn sách “Thôi miên" nay lan truyền ra khắp nơi: mọi người bị quyến rũ bởi cách tiếp cận nhẹ nhàng và cá nhân và chúng tôi bắt đầu nghe nhiều hơn nữa về Thôi miên trên cách phương tiện truyền thông. Điều này không có dấu hiệu dừng lại.

Phần còn lại không thuộc về riêng tôi nữa, mà là một phần của lịch sử IFHE.

Vào năm 2005, IFHE tròn 10 tuổi. Vào ngày 04/05, người vợ thân yêu kiêm cộng sự của tôi là Patricia d'Angeli quyết định chấm dứt sự nhầm lẫn ngày càng gia tăng giữa Thôi miên Erickson, Thôi miên Mới và phương thức cá nhân của tôi về Thôi miên, dựa trên trải nghiệm và triết lí hoạt động của tôi. Cô ấy đã gửi một thông điệp “lịch sử" lên mạng xã hội nơi cô đặt tên cho phương thức thôi miên của tôi là: Thôi miên Nhân văn. Học viên IFHE thời điểm đó rất nhiệt tình. Đây là khởi đầu của một cuộc phiêu lưu kì thú: ngay thời điểm bắt đầu, những gì tưởng chừng là phương thức cá nhân của riêng tôi hoá ra lại có những điểm độc đáo riêng biệt về mặt kĩ thuật. Tôi đã dạy về chúng thêm một năm nữa trước khi xuất bản cuốn sách đầu tiên về dạng thôi miên này: “Thôi miên Nhân văn" - tuy là một phương thức mới mẻ trong thế giới thôi miên, nhưng thực chất tôi đã luôn thực hành từ lâu. Năm 2007, phương thức của Patricia - một nhà Phân tâm học trường phái Jung kiêm Nhà trị liệu mối quan hệ cặp đôi - đã làm phong phú thêm Thôi miên Nhân văn với kĩ thuật của cô ấy (“Liệu pháp Biểu tượng Nâng cao") và sau đó, thêm các cuốn sách khác, dễ tiếp cận hơn đã được xuất bản (xem tiếp thông tin bên dưới).

Năm 2006, tôi kỷ niệm 20 năm Thôi miên vào tháng phát hành cuốn sách thứ 10 của tôi - cuốn “Ẩn dụ" - một phép thực hành nguyên bản về nghệ thuật kể chuyện chữa lành, theo cách của tôi. Cuốn sách đã vô cùng thành công ngay khi được phát hành, hơi giống như cuốn “Thôi miên" 5 năm trước. Ngày càng nhiều bạn muốn đào tạo tại IFHE, giống như cách chúng tôi thực hiện Thôi miên Erickson/Thôi miên Mới và nhiệt tình với Thôi miên Nhân văn. Cảm ơn các bạn!

Năm 2008, cuốn sách thứ 12 của chúng tôi: “Những điều mầu nhiệm hàng ngày" tái hiện lại 20 năm của Thôi miên. Hàng chục giai thoại và câu chuyện có thật về sự chuyển hoá và chữa lành nhờ vào Thôi miên, cùng với rất nhiều bài thực hành giúp bạn tìm thấy chính mình.

Năm 2009, vợ tôi Patricia và tôi quyết định đưa lên mạng một buổi học Thôi miên được thiết kế để tăng cường hệ thống miễn dịch, để hỗ trợ phòng chống đại dịch cúm H1N1 nổi tiếng thời điểm đó. Tiếp theo là nhiều chủ đề khác và các bản dịch sang nhiều ngôn ngữ (tiếng Anh, Tây Ban Nga, Ả Rập, Trung Quốc,...)

Năm 2010, đây là năm đầu tiên của chương trình đào tạo dài ngày về Thôi miên Nhân văn (15 ngày). Tôi cuối cùng cũng cảm thấy mình đang thực sự thực hiện Thôi miên Nhân văn như cách tôi đã hình dung. Đó là một sự thành công ngay lập tức, với rất nhiều nhóm tham dự hơn cả hồi khoá Thôi miên Erickson. Một số nhà chuyên môn (ngoài lĩnh vực Thôi miên) đã chỉ ra sự tiến hoá tương đương với Phân tâm học, của Jung so với Freud. Điều này thật vinh hạnh. Tương lai sẽ cho chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra.

Năm 2011, cuốn sách “Thôi miên" kỷ niệm 10 năm kể từ ngày được phát hành. Cuốn này đã bán được hơn 25.000 bản. Thật không thể tin được! Cảm ơn các bạn rất nhiều, những độc giả của chúng tôi.

Năm 2012, cuốn “Thôi miên" được bán trên 60 quốc gia. Tôi bắt đầu các khoá “Đào tạo Nhà thôi miên" (về Thôi miên Erickson và Thôi miên Nhân văn).

Năm 2013, cuốn sách “Thôi miên" được tái bản lần thứ 4 (với 35.000 bản). Thôi miên Nhân văn đang phát triển theo cấp số nhân, kể cả trong các công ty. Chúng được nói đến trên các phương tiện truyền thông. "L'Hypnose Humaniste" được xuất bản bởi Trédaniel/Courrier. Những cuốn sách bìa mềm đang sắp ra mắt, với chủ đề về sự tự tin, cân nặng (bán hết sạch trong chỉ chưa tới 2 tháng! Thật là thành công ngoài mong đợi! Chúng tôi đang tái bản thêm, tất nhiên rồi!), tự thôi miên dành cho người mới bắt đầu (cũng bán hết chỉ khi vừa mới được xuất bản, thông qua việc đặt hàng trước trên kênh Amazon! Chưa từng có tiền lệ!). Những cuốn sách nhỏ bỏ túi này có một phong cách rất đặc trưng: người đọc tự đi theo con đường của họ, lựa chọn chương tiếp theo để đọc tuỳ thuộc vào phản ứng cá nhân. Một khái niệm mới cho dòng sách tự thôi miên và self-help (động lực bản thân) có vẻ đã làm hài lòng rất nhiều người. Cuối cùng, 3 phiên thôi miên miễn phí đã tiếp cận và đạt 900.000 lượt tải về, chỉ trên website www.mp3-hypnose-gratuit.com.

Năm 2014, "L'Hypnose Humaniste Pour Les Nuls" đã được xuất bản vào tháng 3. Một nhà xuất bản Trung Quốc đề nghị dịch các sách của chúng tôi tại Trung Quốc. Thật kì lạ, chúng tôi nhận được cùng lúc (rất trùng hợp!) một phụ nữ Trung Quốc trẻ muốn trở thành giáo viên Thôi miên Nhân văn tại Thượng Hải; một người khác gốc Thổ Nhĩ Kỳ - một nhà tâm lí học - cũng đang được đào tạo để trở thành giáo viên ở Thổ Nhĩ Kỳ. Một ấn phẩm mới về cai thuốc lá được xuất bản. Các phiên thôi miên đã đạt đến 1 TRIỆU lượt tải về - và con số này sẽ tăng lên gấp chục lần (theo nghĩa đen) vào những năm sắp tới!

Năm 2015, IFHE kỉ niệm 20 năm thành lập! Một năm tuyệt vời với việc dịch sách của chúng tôi sang nhiều ngôn ngữ (Anh, Tây Ban Nha, Nga, Séc, Việt Nam,...), sự bắt đầu các khoá đào tạo Thôi miên Nhân văn ở Nha, và các giáo viên Thôi miên Nhân văn đạt chứng nhận ở vài ngôn ngữ! Năm này cũng chứng kiến sự phát hành lớn của cuốn sách sáng lập “Thôi miên Nhân văn", với 520 trang.

Năm 2016, tôi kỉ niệm 30 năm trong ngành của mình với Thôi miên. Đây là năm của sự hợp tác các tác giả. Đầu tiên là với một cuốn truyện tranh giới thiệu về Thôi miên Nhân văn đến nhiều người nhất có thể, được vẽ bởi Hervé Hubert. Sau đó là một cuốn tiểu thuyết sử dụng thôi miên và phép ảo thuật tiệm cận: “Hypnomagic" - viết cùng với Hervé Klipfel. Một cuốn sách khác về thực hành thôi miên với trẻ em mang tên “Thôi miên dành cho trẻ em", viết cùng với Patricia d'Angeli. Và cuốn cùng là một cuốn sách về quản lí các chứng nghiện: “Tôi cai nghiện nhờ tự thôi miên". Tất nhiên là, những chương trình mới chuyên sâu đã được tổ chức để những nhà trị liệu thôi miên và những người đam mê thôi miên có thể được học về tất cả những cách tiếp cận mới này. Với mục đích này, IFHE mở cơ sở mới rộng rãi hơn (500m2) và sáng sủa hơn tại Boulogne-Billancourt. Thêm vào đó, các phiên thôi miên miễn phí (cuối cùng) cũng được cập nhật dạng video trên Youtube và nay đã tiếp cận đến rất nhiều người.

Năm 2017 - một năm tuyệt vời cho các khoá đào tạo nhờ vào cơ sở mới của chúng tôi. Chúng tôi có thể đáp ứng rất nhiều yêu cầu và bắt kịp sự chậm trễ tích luỹ những năm gần đây. Thế nên vào 2017, chúng tôi đào tạo 1.600 người, gần như gấp đôi các năm trước. Tôi không còn thời gian nào để viết lách. Sự phát triển của các cuốn sách vẫn âm thầm tiếp tục trên toàn cầu. Các phiên thôi miên miễn phí đạt đến con số 5 TRIỆU lượt xem. Rất thành công!

Năm 2018 chứng kiến sự đổ bộ các phiên bản “bỏ túi" của cuốn sách “Những điều mầu nhiệm hàng ngày", “Thôi miên - Hành trình nội tâm" và cuốn tiểu thuyết “Người tạo nên hiện thực" cũng như cuốn sách mới “Tự Thôi miên Nhân văn dành cho người mới bắt đầu". Các cuốn sách về Thôi miên Nhân văn đã được dịch sang 17 thứ tiếng, từ tiếng Anh đến Trung Quốc, Bồ Đào Nha, Việt Nam,...

Năm 2019, với hơn 25.000 người đăng kí, kênh Youtube của chúng tôi thành công rực rỡ, với các phiên thôi miên và video mới trình bày các khía cạnh của Thôi miên. Phiên về sự căng thẳng (làm việc với Đứa trẻ Bên trong) do Patricia d'Angeli thực hiện đạt đến 1 TRIỆU lượt xem. Về mảng đào tạo, đội ngũ IFHE chào đón 2 nhà đào tạo mới, chuyên về trị liệu nghiện thuốc lá và các vấn đề cân nặng.

Năm 2020 chính là kỉ niệm 25 năm thành lập IFHE! Như cách chúng tôi vẫn hay làm, các chương trình đào tạo được xem xét và cập nhật để góp phần vào sự phát triển của Liệu pháp Thôi miên theo thời gian. Lĩnh vực sư phạm cũng phát triển và thích ứng, theo cách mà các khoá học được đưa ra, để luôn đáp ứng với kỳ vọng của học viên mới.

Các sự kiện hiện nay đã giúp chúng ta khám phá ra niềm vui thích của việc “e-learning” (học từ xa), và phương pháp này đang chứng minh là thú vị và tương tác hơn những gì ta có thể tưởng tượng. Vì vậy, bất chấp hoàn cảnh khó khăn, các khoá học vẫn được tổ chức trực tuyến một cách vui vẻ - và một chút trực tiếp khi điều kiện thực tế khả thi.

Về mảng xuất bản, năm 2020 bắt đầu với việc xuất bản cuốn “Cuốn sách nhỏ về Tự thôi miên” do nhà xuất bản First phát hành. Một cuốn sách dễ tiếp cận, đơn giản và tiết kiệm, để mở ra khả năng tự thôi miên cho càng nhiều người càng tốt.

Các phiên thôi miên được phát hành trên Youtube vẫn luôn rất thành công - đặc biệt là suốt tháng 3 và 4. Hãy xem các con số: chúng tôi có 40.000 người đăng kí, 10 triệu lượt xem (tính cả các phiên được phát hành qua ứng dụng điện thoại và trên nền tảng Soundcloud) - và một chuỗi video mới “Tự thôi miên dành cho người mới bắt đầu" được phát hành nhiều tháng về các kĩ thuật trong cuốn sách cùng tên.

Nói tóm lại, 2020 là một năm rất đặc biệt diễn ra thầm lặng, với nhiều sự thích ứng cần thiết, và nhiều học viên thôi miên đang tỏ ra vô cùng hào hứng với kiến thức và thực hành tâm lí học, đây có thể là phản ứng đối với sự bất an chung của toàn cầu lúc này.

Năm 2021 bắt đầu mà không có quá nhiều bất ngờ trong hoàn cảnh giãn cách, nhưng đến 6h tối vẫn là giới nghiêm cho việc cải tổ lịch học các lớp - khi các khoá học không được tổ chức online. Chân vững vàng, tầm nhìn rộng mở, năng lượng tràn đầy và tinh thần hứng khởi là cách để chúng tôi biến năm nay trở thành cánh cửa dẫn đến một tương lai thanh bình và an toàn cho tất cả mọi người.

- Olivier Lockert -

The Domdom Healing Garden

Khu vườn chữa lành Đom Đóm - không gian trị liệu và chăm sóc thế giới tinh thần cùng bạn!

Địa chỉ:27, đường số 3, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức
Điện thoại:0932360164
Email:thedomdomhealinggarden@gmail.com

Follow Vườn

Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?

Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!