Bạn có đang chiến đấu với chính mình?!
Những ngày này, tôi cho phép bản thân mình được "chậm chạp" và dành nhiều thời gian một mình và nghỉ ngơi nhiều hơn một chút. Nó chẳng phải là sự nuông chiều của bản thân đâu, cũng chẳng phải là sự lười biếng như cái cách mà tiếng nói chỉ trích nội tâm bên trong mình đang gào thét. Tôi quan sát chính mình, và tôi hiểu cái cách tiếng nói bên trong của chính mình đang chi phối và điều khiển tôi ra sao. Một người chỉ cảm thấy có giá trị khi phải làm hết chuyện này đến chuyện kia, khi ở yên thì sẽ cảm thấy mình thật tẻ nhạt, lười biếng và vô giá trị… thì khó mà có thể dễ dàng cho phép mình được nằm yên, được ‘’lười biếng’’, được nghỉ ngơi một cách thực sự.
Vậy mà những ngày này, tôi đã và đang nằm yên đó với chính mình để đối diện và quan sát cuộc chiến giữa mình với chính mình – một cuộc chiến âm ỉ, mà có sức hủy hoại vô cùng lớn ở bên trong tôi.
Có lẽ con người ta thường bướng bỉnh một cách cao ngạo rằng mình có thể kiểm soát hay dự tính được cho cuộc đời của chính mình, mình dự tính càng nhiều, thì sẽ cảm thấy càng an ổn hơn. Nhưng sự thật lại cho tôi thấy rằng, mình càng dự tính, mình càng muốn vạch rõ ràng mọi thứ cho chính mình, thì nó chỉ chứng tỏ một phần nào đó bên trong mình đã và đang sợ hãi, bất an đến như nào. Vì sợ hãi, tôi đã nghĩ rằng cái gì trong ‘’tầm ngắm’’, ‘’tầm kiểm soát’’ của tôi thì sẽ an ổn, và chỉ cần một sự thay đổi, nó sẽ khiến tôi ‘’xù lông nhím’’ lên 1 cách dữ dội.
Trớ trêu rằng làm thế nào khi bạn mong muốn mình trở nên tự do, nhưng cũng lại chính là mình đang lấy những sợi dây trói buộc mình lại?
BẠN CÓ ĐANG ‘’CHIẾN ĐẤU’’ VỚI CHÍNH MÌNH?
Bạn biết không, khi mình rơi vào đầm lầy, khi bạn càng vùng vẫy, giãy đạp (biểu hiện của sự sợ hãi, hoảng loạn) thì bạn càng sa lầy sâu hơn, và rồi dần dần bạn sẽ bị kiệt sức., nhưng nếu bạn có thể bình tĩnh, cho bản thân thư giãn, từ từ một cách chậm rãi để dang tay ra, nằm sấp người xuống để phân bổ trọng lực cơ thể cho đều thì bạn có thể giải cứu được cho mình.
Ví dụ ở bên trên cho ta thấy có một nghịch lý rằng, rõ ràng chúng ta muốn thoát khỏi cái đầm lầy đó, nhưng cách chúng ta đang làm chính là sự chống cự lại khiến ta chìm xuống cái đầm lầy đó nhanh hơn. Trong cuộc sống của chính mình, bạn có đang chống cự lại nó? Trong chính nội tâm bên trong bạn, bạn có đang chống cự lại chính mình?
Những ngày này của tôi cũng vậy, những rối bời bên trong tâm trí đã cho tôi nhìn thấy thế giới bên ngoài cũng rối tung mù. Quả thật giờ mới thấy, chẳng phải cuộc đời có vấn đề, mà chính sự kiểm soát, những vấn đề bên trong của mình đã tạo ra hiện thực bên ngoài những vấn đề tương tự đó, chỉ để cho ta thấy một thứ duy nhất: Bạn ơi, bạn cần quay về làm hòa với chính những sợ hãi, bất an bên trong chính mình!
Và tôi đã nhận thấy rằng, hóa ra những gì mình đang suy nghĩ/ đang làm lại là sự ‘’chống đối’’ với chính mình. Quá trình đó nó diễn ra một cách âm ỉ, khó để nhận diện nhưng lại khiến cho bạn dần ‘’kiệt sức’’ vì nó, cho đến khi nào bạn bắt đầu nhận diện và thấy có gì đó đang không ổn bên trong mình, có những sự kiện tới khiến cho bạn bắt đầu có những câu hỏi về mình: điều gì bên trong tôi khiến cho tôi cảm thấy như vậy, điều gì bên trong tôi đang ngăn cản tôi làm điều này, điều gì đang xảy ra bên trong tôi khiến cho tôi có những cảm giác bức bách, trống rỗng như vậy?…, thì đó là lúc bạn đã ‘’vật lộn’’ đủ với chính mình, và giờ là lúc bạn cần nhận diện để giải phóng nó.
Tôi lựa chọn ngồi xuống, tĩnh lặng với chính mình. Bởi đó là cách duy nhất để tôi có thể cho những bụi bẩn được lắng xuống, và nhìn thấy nước trở nên trong sạch hơn.Tôi ngồi đó với chính mình, đối diện sự đấu tranh bên trong chính mình, và chấp nhận một sự thật mà trước đó tôi chưa bao giờ nghĩ tới: Tôi đang tự chiến đấu với chính mình!
Kể từ giây phút tôi quan sát, gọi được tên và chấp nhận nó, tôi đã gần như được giải phóng và đi ra khỏi cái cuộc xung đột đó, tôi bắt đầu tìm cách để hòa giải cho sự mâu thuẫn này, đâu là cái ‘’mình thực sự’’ và đâu là cái ‘’mình ảo tưởng’’. Tôi chủ động lựa chọn việc dừng ảo tưởng về chính mình, thì lúc này, cái bản thể chính mình thực sự được hiển lộ.
Và tôi xin nhấn mạnh lại rằng: Chỉ khi bạn cho phép mình được thư giãn, tỉnh thức bạn mới có thể nhìn thấu được điều này. Đừng suy nghĩ và cuốn trôi theo nó, hãy lùi lại một bước, quan sát tất cả những gì đang diễn ra bên trong mình, bạn sẽ có thể thấy được đâu là cái “ảo’’ và đâu là cái ‘’thật’’. Đôi khi bạn nghĩ, bạn nằm đó, hay ngồi đó là không làm gì, nhưng thực chất bạn đang làm một việc vô cùng thiêng liêng và quan trọng, đó là công việc ‘’làm việc với chính mình’’. Chẳng phải đó là một công việc quá đỗi xứng đáng để chúng ta dành thời gian cho nó ư?
Ngoài ra, việc bạn thực sự sống trong hiện tại sẽ giúp cho bạn giảm bớt việc tâm trí suy tưởng về những thứ không có thật. Sống chánh niệm, đơn giản nhận biết mọi thứ bên trong, bên ngoài chính mình.
Nếu bạn chưa thể quan sát hay nhận diện rõ ràng bên trong mình, nhưng bạn luôn cảm thấy bức bách, trống rỗng, khó chịu, vô định, mâu thuẫn…, bạn có thể nhờ đến sự hỗ trợ từ những chuyên gia về tâm lý, nhà trị liệu tâm lý để được hỗ trợ thêm.
Một câu hỏi cuối cùng tôi muốn gửi tới bạn để kết thúc bài chia sẻ này, đó là: Cho dù bàn tay bạn to hay nhỏ, mềm mại hay thô ráp, dòng sông có rộng hay hẹp, đầy hay vơi thì bạn có thể nắm giữ được nước dưới dòng sông đó hay không?
Thương mến,
The DomDom Healing Garden
Tháng 7/2024 | Chuỗi chương trình phục vụ cộng đồng thường niên
Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?
Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!