#04 | Con đường chuyển hóa bóng tối - Pha màu bóng tối, vẽ lại chính mình

Bạn biết không,
Đã từng có một cô gái luôn sống trong cảm giác tự phán xét bản thân, cho rằng mình có quá nhiều điểm xấu và không xứng đáng với những điều tốt đẹp;
Cô gái ấy từng lo sợ rằng người khác sẽ chỉ trích cô nếu cho họ nhìn thấy những mảng màu tối ấy trong mình;
Cô chạy trốn nó, lờ đi một phần sự thật bên trong mình, thậm chí sợ hãi chính cô, để rồi bên trong cô dần trở nên mờ mịt và cô bị mất cân bằng trong cuộc sống.
Và rồi bằng rất nhiều sự nỗ lực và tin tưởng sự đồng hành của nhà trị liệu, cô ấy đã từng bước đón nhận được con người thật của mình với những vệt màu xám tối và học cách pha màu bóng tối - ánh sáng để vẽ lại bức tranh tâm hồn của riêng cô với những màu sắc hòa quyện và cân bằng hơn.
Bạn có tò mò muốn nghe cô gái ấy chia sẻ về một đoạn hành trình chuyển hóa bóng tối mà cô ấy đồng hành cùng nhà trị liệu Phạm Phương Thanh không? Hãy cùng chậm rãi chạm vào tâm hồn nhau qua lá thư dưới đây nhé.



“Mình nhớ là mình biết đến trị liệu tâm lý ở DomDom thông qua lời kể của một người bạn đã từng trị liệu cá nhân với nhà trị liệu Phạm Phương Thanh. Mình cũng hơi quên béng mất lí do tại sao mình tìm đến với chị Thanh. Nhưng mình nhớ trước khi tham gia trị liệu thì mình chưa từng tìm hiểu gì về trị liệu cá nhân hay Thôi miên Nhân văn cả.
Trước hôm đến với chị Thanh, mình có hơi tò mò - tò mò về cách thức hoạt động của các liệu pháp trị liệu tâm lý và những trải nghiệm mình sẽ được có trong hành trình làm việc với bóng tối bên trong. Và mình cũng có cảm thấy hơi nghi ngại về việc nó có thích hợp với mình không. Tới lúc ngồi nói chuyện với chị Thanh ở buổi đầu tiên thì mình nghĩ là mình đã tin tưởng chị Thanh một phần nào đó, nhưng cũng cảm thấy bên trong có chút sợ hãi vì lần đầu chia sẻ những “điểm xấu” của mình với người khác. Nhưng, thật tình mà nói, tính đến thời điểm này thì mình hoàn toàn trân quý và tin tưởng vào liệu pháp Thôi miên Nhân văn và các phương pháp trị liệu tâm lý mà chị Thanh đã hướng dẫn mình trải nghiệm.
Mình nhớ cảm giác lần đầu mình đến với chị Thanh, lúc đó bên trong mình mù mịt lắm, không nhìn rõ được mọi thứ đang diễn ra như thế nào, đầu mình cứ bay chỗ này nghĩ chỗ kia. Mình khi ấy khác bây giờ nhiều lắm, lúc đó mình là đứa rất nóng nảy, tâm dễ dao động, bị phụ thuộc cảm xúc, bị kiểm soát, bị sợ hãi và lo lắng nhiều thứ... quá nhiều thứ mà mình gọi là xấu. Nhưng rồi bắt đầu trị liệu tâm lý cùng chị Thanh, trong 3 buổi đầu tiên, mình được làm những bài test và được chị Thanh giải thích về những vấn đề của mình. Từ việc nhìn ở đâu cũng tối đen tới lúc mọi thứ sáng rõ hơn, sáng cả những điểm tối của mình, tự nhiên mình thấy nhẹ nhàng hơn được phần nào. Cơ bản là vì mình được nhìn thấy chính con người thật của mình. Mình còn nhớ có lần mình đã hỏi chị Thanh là “Trông em xấu tính nhỉ?”, chị Thanh bảo “Em còn nhẹ lắm!” 🤣
Sau đó, mình được thực hiện những buổi thôi miên nhân văn và trải nghiệm các quy trình chữa lành khác. Trước mỗi buổi trị liệu, mình đều sẽ phải tự nhủ là “không có sao đâu, không có chạy trốn nhé”. Việc thuyết phục bản thân để tự mình cảm thấy việc gì đó là hợp lý “tích cực” khá khó với mình trong giai đoạn đó. Và nó cũng chính là cái ngưỡng đầu tiên của“bóng tối” mà mình bước qua để tiếp tục đi sâu vào khám phá vô thức của mình. Bạn biết gì không, sau mỗi buổi trị liệu, mình ngủ rất nhiều, như chị Thanh nói thì đó là cơ thế của vô thức để thiết lập lại. Và mình khi ấy dễ dàng cảm nhận và nhìn nhận suy nghĩ của mình hơn. Mình dễ thuyết phục mình đến với điều tốt đẹp hơn và dễ ngăn mình không thổi phồng bản ngã. Mình không nghĩ bóng tối hay ánh sáng đang ở đâu đó trong mình, mình nghĩ bên trong mình là một màu sắc và mình đang làm cho nó rực rỡ hơn từng ngày. Và việc đi trị liệu với chị Thanh đã là những buổi pha màu thú vị. Mình nghĩ đó là tư duy quan trọng nhất mà mình đón nhận được sau khi được trải nghiệm phương pháp này.
Với mình, mỗi buổi trị liệu với chị Thanh đều là những trải nghiệm hay ho nhưng buổi mà mình nhớ nhất chắc là về nam hồn - nữ hồn. Đoạn cuối buổi trị liệu là mình đau đầu kinh khủng khiếp. Có thể là chưa bao giờ đau đầu như vậy luôn. Bên tai cứ nghe chị Thanh kêu “Cố lên Hương, em giỏi lắm…”. Cho đến tận bây giờ, mình cũng chẳng nhớ mình đã vượt qua vài phút đó như thế nào, chỉ là lâu lâu nhắm mắt nhìn vào não bên phải thì lại thấy có một cây bông. Chị Thanh đã giúp mình trồng cây bông đó. Sau phiên đó thì mình cảm giác được việc cân bằng giữa những cán cân của không chỉ tính nam - tính nữ mà còn là giữa thân và tâm. Mình không biết ký ức của chị Thanh về mình như thế nào, nhưng vào buổi gần nhất, mình sẽ mặc một chiếc đầm xinh đẹp đến gặp chị Thanh. Đó đã là bất ngờ đối với tất cả những người xung quanh mình và chị Thanh sẽ là một trong số đó. 🤣
Mình nghĩ điều khiến mình quyết định tin vào liệu pháp Thôi miên Nhân văn chính là nhờ sự dẫn dắt của chị Thanh. Sự hiệu quả của liệu pháp này trên thân và tâm của mình có thể lúc này lúc kia và mình cần thời gian cho sự thực chứng. Nhưng năng lượng, trải nghiệm, kiến thức và sự lắng nghe của chị Thanh khiến mình tin cậy và quyết định chọn chị Thanh là người đồng hành cùng mình trên con đường chuyển hóa bóng tối nội tâm. Chuyên môn của một nhà trị liệu là khía cạnh mình không thể đánh giá được bởi vì mình không phải là người nghiên cứu về lĩnh vực này. Nhưng dựa trên các buổi làm việc, mình thấy Thôi miên Nhân văn và các liệu pháp chị Thanh sử dụng có hiệu quả trong suốt buổi trị liệu cũng như có tiến triển ở bên trong mình về sau này. Đồng thời, thái độ và sự đam mê của chị Thanh là điều mình rất trân quý và ngưỡng mộ. Đôi khi mình cũng ước mình có thể làm việc năng suất như chị Thanh. 😂 Và mình cũng rất trân quý đến sự săn sóc của chị Mai Anh. Giờ ngồi nghĩ lại, mình mới nhớ, có hôm mình đi ghi hình ở chỗ không có sóng, chị Mai Anh gọi mình quá trời. Mặc dù cũng thấy hơi có lỗi vì để chị lắng lo (một phần là do quên đóng tiền “học phí”) nhưng mà mình cảm thấy rất vui vì được quan tâm chăm sóc. Xin chân thành cảm ơn! Mãi iu!
Về thực hành các liệu pháp chữa lành thì trước đây và hiện tại mình chỉ đang thực hành thêm về thiền Vipassana. Với mình, Thôi miên Nhân văn và Thiền - 2 phương pháp tuy khác nhau về cách thức hoạt động nhưng đều hướng về mục đích chung là giải thoát trong tâm. Đối với Thôi miên Nhân văn, mình không gặp quá nhiều trở ngại trong việc nhập cuộc, nhưng với Vipassana thì cần rất nhiều thời gian và sự “gồng”. Cơ bản thì khi con người tân tiến hơn, liệu pháp tân tiến hơn và cũng mất tiền hơn nữa. 😂
Với những lợi lạc mà mình nhận được từ Thôi miên Nhân văn qua sự dẫn dắt của nhà trị liệu Phạm Phương Thanh, cá nhân mình nghĩ Thôi miên Nhân văn nên được phát triển rộng rãi hơn nữa ở Việt Nam để nhiều người được tiếp cận và hỗ trợ. Nhưng để nói làm sao giúp mọi người có thể biết đến một liệu pháp mà họ nghe có vẻ mơ hồ này thì thật khó. Tuy nhiên, mình nghĩ việc chia sẻ trải nghiệm, chia sẻ sự thay đổi và sự lợi lạc bên trong mỗi thân chủ, nhất là với những thân chủ có trường hợp đặc biệt thì sẽ giúp mọi người dễ suy xét hơn, nhất là trong thời kỳ truyền thông mạnh như bây giờ. Hồi trước khi học thiền Vipassana, mình cũng hơi nghi ngại về phương pháp này nhưng từ khi xem phim “Thiền Trong Tù” thì trong mình khởi lên sự tin tưởng. Có thể là sự đồng cảm, cũng có thể là sự thương hại, hay ham muốn được giải thoát giống họ. Nhưng cuối cùng thì nó vẫn đủ sức để dẫn mình tới đó. Mình nghĩ rằng miễn là mọi sự truyền thông đều giữ đúng bản chất thuẩn tuý của phương pháp thì Thôi miên Nhân văn sẽ được mọi người biết tới nhiều hơn.
Nếu được nhắn gửi điều gì đó đến thầy Olivier Lockert - người đã dành cả đời để nghiên cứu và lan tỏa phương pháp Thôi miên Nhân văn đến toàn thế giới thì mình thật sự muốn nói rằng: Dù em chưa từng gặp thầy hay tiếp xúc với thầy, nhưng em tin là thầy đã sống một cuộc đời ý nghĩa với sự san sẻ của mình. Phương pháp này cũng đã và đang là niềm cảm hứng cho em rất nhiều trên con đường phát triển tâm linh và tìm ra sứ mệnh của mình. Cảm ơn vì tất cả mọi người đều đang phụng sự cho thế giới này!
Hành trình mình làm việc với bóng tối nội tâm cùng chị Thanh còn khá ngắn và mình vẫn chưa có đủ sự thực chứng với nó nên mình rất mong thời gian sắp tới, mình có thể về lại với vòng tay của chị Thanh và chị Mai Anh.


Đ.S.H”


Giống như người họa sĩ nâng niu từng gam màu, kể cả những sắc độ tưởng chừng ảm đạm nhất để sáng tạo ra những bức tranh của riêng mình, bằng tình yêu và sự kiên nhẫn cùng sự đồng hành dẫn dắt của nhà trị liệu Phạm Phương Thanh, S.H đã học được cách "pha màu" bóng tối và ánh sáng trong tâm hồn mình, thôi phán xét bản thân và học cách sống chân thật là mình.
Nếu câu chuyện của S.H chạm tới bạn, thì bạn ơi, hãy nhớ rằng: Khi ta ngừng phán xét bản thân, ta gặp lại chính mình. Hãy cho phép mình được cảm nhận, được đối diện với những cảm xúc, cảm giác, suy nghĩ thật bên trong mình. Đừng sợ bóng tối, bởi vì chính trong đêm đen, những vì sao mới có thể tỏa sáng.


Thương mến,
The DomDom Healing Garden

The Domdom Healing Garden

Khu vườn chữa lành Đom Đóm - không gian trị liệu và chăm sóc thế giới tinh thần cùng bạn!

Địa chỉ:27, đường số 3, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức
Điện thoại:0932360164
Email:thedomdomhealinggarden@gmail.com

Follow Vườn

Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?

Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!