#Chương 1 (kỳ 2): Cuộc trốn chạy khỏi cuộc sống nội tâm

Kỳ 2: Bảo vệ đời sống tình cảm của những chàng trai

Người lớn thường cho rằng, một cậu bé cần được giúp đỡ và hỗ trợ về mặt cảm xúc hay tâm lý là khi họ đã để lại những hậu quả lớn nhất định: đánh nhau, nổi loạn, hung hăng, gây gổ với những người xung quanh, đập phá đồ đạc, la hét và chửi mắng hay kể cả là nhốt mình trong phòng, tự tử, trầm cảm…
Câu hỏi được đặt ra là: “Liệu những chàng trai có cần phải bộc lộ ra bằng việc: phải khóc - hoặc bỏ trốn, gây hấn hoặc g**t người, thậm chí tự sát - trước khi chúng ta nghi ngờ rằng có điều gì đó không ổn, rằng chúng có thể đang bị tổn thương không?”
Vậy thì có gì ngạc nhiên khi rất nhiều chàng trai dường như bị bỏ rơi hoặc bị chối bỏ về mặt cảm xúc không? Làm thế nào mà họ có thể không quan tâm đến cảm xúc của người khác như vậy (vô cảm với cảm xúc của chính mình và người khác)? Điều gì sẽ xảy ra với những chàng trai từ chối hoàn toàn việc tiếp cận với thế giới cảm xúc?


‼️ GÓC NHÌN SINH HỌC VỀ NHỮNG CHÀNG TRAI


TRẢ LỜI CÂU HỎI: DI TRUYỀN CÓ ẢNH HƯỞNG TỚI TÂM LÝ CỦA CHÚNG TA HAY KHÔNG?
Liệu câu nói “cha mẹ sinh con, trời sinh tính” có đúng trong việc giải thích cho những hành vi bạo lực của những chàng trai là do di truyền hay không, hay đó là kết quả của cách họ được nuôi dạy và giáo dục?
Theo nghiên cứu của một giáo sư tâm lý học nổi tiếng, người đã nói rằng ông đã nghiên cứu vấn đề " hành vi bạo lực của các cậu bé là do di truyền hay là kết quả của cách chúng được nuôi dạy” rất cẩn thận, ông đọc tất cả các tài liệu và cuối cùng đã đi đến kết luận: yếu tố di truyền chiến thắng với số điểm 53% so với 47% đến từ kết quả của cách chúng được nuôi dạy. Nhưng hành vi của con người bất chấp lời giải thích là từ di truyền, cho dù chúng ta đang nói về sự hung hăng hay dịu dàng. Điều rõ ràng là mọi hành vi đều bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, từ sinh học đến việc ảnh hưởng bởi môi trường cộng đồng xung quanh. Cuộc tranh luận về “bản chất hay sự nuôi dưỡng, giáo dục” đã bỏ qua sự phức tạp thực sự của những vấn đề này. Thay vì biến nó thành một cuộc tranh cãi giữa đôi bên, xu hướng hiện tại trong giới khoa học thần kinh làm nổi bật mối liên hệ không thể tách rời giữa sinh học và những trải nghiệm, và giờ đây người ta đã công nhận rằng các yếu tố môi trường có thể ảnh hưởng đến cấu trúc não của chúng ta.


Một ví dụ điển hình là một nạn nhân chấn thương trên cơ thể đã tạo ra việc giải phóng các hoóc-môn gây căng thẳng trong một thời gian dài và gây ra tổn thương vật lý cho các bộ phận của não, và chính điều này đã ảnh hưởng đến cách anh ta hành xử với cuộc sống bên ngoài của chính mình. Mặt khác, chức năng của não có thể được tăng cường nhờ nhiều trải nghiệm học tập khác nhau, chẳng hạn như ở trong một môi trường phong phú thông qua việc tiếp xúc với hình dạng và âm thanh của chữ cái. Những trải nghiệm này sẽ định hình bộ não của trẻ - các tế bào thần kinh mới được tạo ra - và trẻ sẽ có khả năng đọc tốt hơn khả năng “bẩm sinh”. Điểm mấu chốt ở đây là: di truyền không phải là lí do tạo nên những hành vi tâm lý của con người.


‼️ HIỂU VỀ SINH HỌC CỦA NAM GIỚI

Có hai sự khác biệt rõ ràng về mặt sinh học giữa bé trai và bé gái đã được chứng minh là có tác động đến sự phát triển cũng như hành vi của họ:

  • Điểm khác biệt thứ nhất, đó là khả năng ngôn ngữ của bé gái, trung bình, đã trưởng thành thì nhanh hơn bé trai: các bé gái nói chuyện sớm hơn và trôi chảy hơn. Các bé trai có xu hướng bắt kịp muộn hơn, nhưng đặc biệt là ở các lớp đầu tiên, phụ huynh, giáo viên và các nhà nghiên cứu dễ dàng nhận thấy ưu thế vượt trội của bé gái trong lĩnh vực này.
  • Sự khác biệt thứ hai là các bé trai có xu hướng hoạt động thể chất nhiều hơn các bé gái, di chuyển nhanh hơn và duy trì chuyển động lâu hơn. Như chúng ta thấy, xu hướng hoạt động này và hệ quả của nó định hình mọi trải nghiệm của một cậu bé và cách những người khác tương tác với cậu ta.

Tuy nhiên, với rất nhiều công trình nghiên cứu thì họ thấy rằng ngoài 2 sự khác biệt trên thì không có nhiều sự khác biệt về phát triển có nguồn gốc sinh học rõ ràng giữa giới nam và nữ. Do sự chú ý nhiều hơn đến sự khác biệt giới tính làm sai lệch quan điểm của chúng ta về thực tế. Nếu chúng ta phải tổng hợp tất cả các công trình khoa học về sự khác biệt giới tính trong một nghiên cứu, thì đàn ông và phụ nữ giống nhau nhiều hơn là khác nhau. Khi nghiên cứu cung cấp cho chúng ta những cái nhìn “hào nhoáng” dưới góc độ khoa học về con trai và sự khác biệt giới tính, thông tin thường xuyên bị bóp méo trước công chúng hoặc đơn giản hóa quá mức, sau đó được chấp nhận như một sự thật - mặc dù những thông tin đó sai sót - về nam giới.


Để nói về sinh học của nam giới, chúng ta sẽ không khỏi không nhắc đến testosterone. Nó đã trở thành một từ thông dụng cho nam tính và là lời giải thích phổ biến cho tất cả các thuộc tính của nam giới. Tuy nhiên, danh tiếng của Testosterone lại đi xa so với mọi nền tảng trong tài liệu khoa học. Một đánh giá gần đây về các nghiên cứu khoa học về các cậu bé trước tuổi vị thành niên và trẻ vị thành niên đã kết luận rằng tài liệu nghiên cứu không cung cấp bằng chứng về mối liên hệ giữa testosterone và hành vi nổi loạn của những chàng trai.
Mặc dù các nhà khoa học vẫn chưa khám phá ra mức độ mà testosterone định hình sự phát triển não bộ trước khi sinh, nhưng chúng ta biết rằng trước và sau tuổi dậy thì, lượng testosterone trong máu không gây ra sự hung hăng, nổi loạn ở trẻ. Ví dụ, tất cả các cậu bé bình thường đều trải qua một đợt tăng vọt testosterone ở tuổi vị thành niên, nhưng không phải tất cả các em đều trở nên hung hăng hơn. Sự khác biệt về giới tính trong hành vi hung hăng có thể được quan sát thấy ngay từ mười tám tháng tuổi và trong suốt thời thơ ấu, tuy nhiên testosterone có ở bé trai và bé gái với số lượng gần như nhau trước 10 tuổi.


👉 Sự hiếu chiến, hung hăng, nổi loạn không được sinh ra mà được TẠO RA, đáng chú ý nhất là trong xã hội bây giờ, nơi mà có quá nhiều những tác động ảnh hưởng tới thế giới cảm xúc của con người. Chính vì vậy, chúng ta có thể lựa chọn nuôi dạy, giáo dục các cậu bé trở nên BẤT BẠO ĐỘNG nếu chúng ta chọn cách đó.


‼️ SỰ TÁCH RỜI CẢM XÚC CỦA NHỮNG CHÀNG TRAI

Mặc dù có rất nhiều lời khen ngợi dành cho thời đại mới của “nam giới nhạy cảm”, nhưng những hình ảnh rập khuôn về tính nam vẫn còn tồn tại trong chúng ta. Những hình tượng đàn ông mà những cậu bé đang chứng kiến, tiếp xúc, ghi nhận từ đời sống xung quanh sẽ vô thức trở thành hình mẫu sau này của chính những chàng trai (kể cả những hình mẫu mà họ muốn trở thành hay hình mẫu mà cậu ghét bỏ). Và một điều đáng buồn rằng đa số những hình mẫu mà những cậu bé chứng kiến lại không phải là viễn cảnh về sự trưởng thành của đàn ông để tôn vinh nội tâm cảm xúc hoặc sự đồng cảm.
Những chàng trai tôn vinh sức mạnh bằng cách thể hiện bạo lực, gây gổ, đánh nhau; tôn vinh giá trị bản thân bằng việc uống rượu, hút thuốc…


Theo khảo sát Quốc gia về Nam giới vị thành niên, trong đó các nhà nghiên cứu đã phỏng vấn một nhóm lớn, đại diện gồm các cậu bé từ 15 đến 19 tuổi ở Hoa Kỳ các chàng trai đồng ý với các nhận định về một chàng trai như sau:
● Một chàng trai cần có được sự tôn trọng từ người khác.
● Một chàng trai sẽ mất đi sự tôn trọng nếu anh ta nói về những vấn đề của mình.
● Một chàng trai trẻ nên có thể chất dẻo dai ngay cả khi anh ta không lớn.
● Một người chồng không cần phải làm việc nhà.


Hầu hết các bậc cha mẹ, người thân, giáo viên và những người khác sống hoặc tiếp xúc với các cậu bé đều bắt đầu dạy chúng cách hòa đồng với mọi người xung quanh. Tuy nhiên, trong quá trình đó, chúng ta thường dạy chúng một điều khác, hoàn toàn khác mà cuối cùng chống lại tiềm năng cảm xúc của chúng. Định kiến trong giới truyền thống, văn hóa đã ăn sâu vào cách chúng ta phản ứng với con trai và dạy chúng phản ứng với người khác. Dù vô tình hay cố ý, chúng ta có xu hướng không khuyến khích nhận thức về cảm xúc ở con trai.


Các nhà khoa học nghiên cứu cách cha mẹ định hình phản ứng cảm xúc của con cái, họ phát hiện ra rằng cha mẹ có xu hướng có định kiến về giới tính ngay cả đối với trẻ sơ sinh (những người cha đã khoe khoang rằng con trai ông không khóc khi ông đánh mắng chúng). Vì điều này, cha mẹ giáo dục cảm xúc cho con trai khác với con gái. Điều này đã được chứng minh là đúng trong nhiều bối cảnh. Các bà mẹ nói về nỗi buồn và sự đau khổ nhiều hơn với con gái của họ và nói về sự tức giận nhiều hơn với con trai.


Một nghiên cứu quan sát cuộc nói chuyện của trẻ em ở độ tuổi mẫu giáo cho thấy các bé gái có khả năng sử dụng từ yêu thương cao gấp 6 lần, khả năng sử dụng những từ buồn bã nhiều gấp hai lần, nhưng khả năng sử dụng từ điên rồ cũng cao như vậy so với một bé trai. Chúng tôi biết rằng những bà mẹ giải thích được phản ứng cảm xúc của mình về con cái trước tuổi đi học và không phản ứng tiêu cực trước những biểu hiện sinh động về nỗi buồn, sự sợ hãi hoặc tức giận của trẻ sẽ sinh ra những đứa con hiểu rõ hơn về cảm xúc. Nghiên cứu chỉ ra rằng các ông bố có xu hướng thậm chí còn cứng rắn hơn cả các bà mẹ trong việc định hướng cho con trai mình theo đường lối truyền thống, cứng rắn, tập trung vào lý chí, sức mạnh để thay thế cho những cảm xúc. Các nghiên cứu về tương tác của cha mẹ với cả bé trai và bé gái cho thấy rằng, khi bé gái đặt câu hỏi về cảm xúc, mẹ của bé sẽ giải thích dài dòng hơn. Mẹ có nhiều khả năng suy đoán với con gái mình về lý do đằng sau cảm xúc hoặc để xác thực hoặc khuếch đại quan sát của con gái mình:“Đúng rồi, con yêu, bạn ấy trông rất buồn. Có lẽ bạn ấy bị thương nhẹ hoặc bị mất đồ chơi.… Con nghĩ sao?" Thông điệp mà con gái nhận được là quan tâm đến cảm xúc của người khác là điều bình thường; mối quan tâm và sự đồng cảm tự nhiên của cô ấy được củng cố.
Còn các chàng trai liên tục trải qua những cuộc bẻ lái cảm xúc.


Khi các cậu bé thể hiện sự tức giận hoặc hung hăng ở mức độ thông thường, hoặc chúng trở nên cáu kỉnh và im lặng, thì hành vi của chúng được chấp nhận là bình thường. Tuy nhiên, nếu chúng thể hiện mức độ sợ hãi, lo lắng hoặc buồn bã bình thường - những cảm xúc thường được coi là nữ tính nhất - thì những người lớn xung quanh thường đối xử với chúng theo cách cho thấy rằng những cảm xúc đó không bình thường đối với một cậu bé.


👉 Một chàng trai có thể sử dụng sức mạnh bên trong, nhận thức về cảm xúc, sự đồng cảm và lòng can đảm để làm chủ ở mỗi thử thách, khó khăn, vấn đề trong cuộc sống thì sẽ không tạo ra những bi kịch hay hệ quả nghiêm trọng tới bản thân và người khác. Chính sự xa rời cảm xúc của chính mình và vô cảm trước cảm xúc của người khác đã khiến họ đang gánh chịu hậu quả của một đời sống nghèo nàn về tình cảm và tách rời khỏi thế giới nội tâm của mình.


‼️ BẢO VỆ ĐỜI SỐNG TÌNH CẢM CỦA NHỮNG CHÀNG TRAI
Sự khác biệt giữa những chàng trai có thể vượt qua nghịch cảnh và những chàng trai đầu hàng trước nghịch cảnh luôn phụ thuộc vào nguồn cảm xúc mà họ dùng để đối mặt với thử thách. Một chàng trai có thể hiểu biết về những cảm xúc của chính mình sẽ có nhiều sự lựa chọn để đối mặt với thử thách hơn một chàng trai chỉ có sự giận dữ, hung hăng để xử lý vấn đề của mình. Chính vì vậy, công việc cấp thiết dành cho các bậc phụ huynh, giáo viên, xã hội đó là cần có những cách thức khác để bảo vệ và phát triển đời sống cảm xúc của những chàng trai ấy:

  • Cha mẹ có thể mô hình hóa sự kết nối cảm xúc và sự đồng cảm.
  • Tạo môi trường an toàn để các cậu bé có thể bộc lộ những cảm xúc khó mà không có sự phán xét, so sánh
  • Lắng nghe cảm xúc của các chàng trai mà không phán xét họ, nghe vấn đề của các em mà không cần đưa ra giải pháp.
  • Chúng ta phải chấp nhận rằng mọi cậu bé đều có đời sống nội tâm, rằng trái tim của chúng chứa đầy tâm sự. Mọi cậu bé đều nhạy cảm, và mọi cậu bé đều đau khổ.
    Đây có thể là ý tưởng đáng sợ đối với nhiều người lớn, những người dù cố ý hay vô tình đều không muốn thừa nhận sự tổn thương về mặt cảm xúc của những cậu bé. Nhưng khi chúng ta thừa nhận điều đó và sử dụng sự hiểu biết này để thúc đẩy việc giáo dục cảm xúc của chính mình với tư cách là cha mẹ và giáo viên của các nam sinh, chúng ta có thể giúp các em nhìn thấy những mảng tối trong cuộc đời mình bằng một tia sáng có ý nghĩa hơn.

👉 Nếu chúng ta dạy con trai mình tôn trọng và đánh giá cao đời sống tình cảm của các con, nếu chúng ta có thể cung cấp cho con trai mình vốn từ vựng về cảm xúc và khuyến khích sử dụng nó, các con sẽ mở lòng ra hơn.
👉 Sau tất cả, những gì mà một chàng trai cần đó là sự chấp nhận họ có quyền được yếu đuối, được tự do bộc lộ những cảm xúc yếu ớt, được chấp nhận những tổn thương, và được thực sự sống với những tiềm năng cảm xúc của họ.


‼️ Teasing_chương_2: Ở bài chia sẻ tiếp theo, chúng ta sẽ cùng khám phá những khó khăn mà các chàng trai gặp phải trong môi trường giáo dục sớm, đặc biệt là ở lứa tuổi mẫu giáo, với hình ảnh thú vị được hai tác giả hình tượng hóa là “gai trong hoa hồng”. Những thách thức này đến từ đâu, và ảnh hưởng như thế nào đến cảm xúc - tâm lý của các chàng trai. Hãy cùng đón đọc vào lúc 20h, tối thứ 7 tuần sau - 07/09/2024 nhé!


‼️ Mời bạn đọc bài viết #kỳ_1: Thế giới cảm xúc của những chàng trai tại đây: https://www.facebook.com/share/p/QJBHZdocCyqxwsPr/


📍 Nguồn: Raising Cain: Protecting the Emotional Life of Boys - Dan Kindlon & Michael Thompson.
📍 Bản quyền dự án: Toàn bộ bản dịch, nội dung biên soạn và hình ảnh thiết kế của dự án thuộc về trí tuệ sáng tạo của The Domdom Healing Garden, mọi sao chép/trích dẫn vui lòng ghi rõ nguồn, nếu không Domdom xin phép liên lạc đề nghị gỡ bỏ.


Thương mến,
The DomDom Healing Garden.

Sidebar: Work-in-progress

The Domdom Healing Garden

Khu vườn chữa lành Đom Đóm - không gian trị liệu và chăm sóc thế giới tinh thần cùng bạn!

Địa chỉ:27, đường số 3, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức
Điện thoại:0932360164
Email:thedomdomhealinggarden@gmail.com

Follow Vườn

Bạn muốn nhận thông tin cập nhật từ Đom Đóm?

Hãy để lại địa chỉ email để Đom Đóm thông báo cho bạn về các hoạt động và bài viết bổ ích nhé!